Sau những ngày Festival Hoa 2017 tưng bừng, hoa mùa sau lại tiếp tục khoe sắc. Hãy nhìn kìa, trong hơi lạnh cuối mùa bên bờ hồ Xuân Hương, anh đào đã rực lên. Từng chùm, từng chùm hoa mới đung đưa theo gió tỏa sắc trẻ trung và tưng bừng đón đợi buổi hoan ca của đất trời cao nguyên. Theo quy luật thời gian luân lưu, giai điệu thiên nhiên thật tươi vui, rộn rã. Xuân về đó ư, xứ sở quê hương trong buổi sớm mai này như vừa quen vừa lạ. Và rồi, thật khó bình thản lòng mình khi đối diện với cành phượng tím thao thiết nở. Dưới bóng những đóa hoa bừng bừng sức sống ấy, chợt thấy cả một khung trời tím ngắt, màu tím bâng khuâng như muốn lay động tận mỗi giác quan ngỡ đang ngủ yên. Có gánh hàng hoa nhịp nhàng theo bước người đi trong lãng đãng sương sớm. Có những cô bé học trò xòe vội tán dù trên phố, cơn mưa trái mùa bất chợt giăng mắc tơ trời giữa buổi chiều bình yên. Có chuyến xe thổ mộ khuya nay lóc cóc dội những âm thanh hoang vu nao nao hồn lữ thứ dưới trời thông huyền ảo…
Mùa nối mùa, thời gian tiếp nối thời gian. Cuộc sống cứ thế cuộn trào trong dòng chảy vĩnh cửu không ngưng nghỉ. Một năm cũ đã đi qua, một năm mới đang về. Trong nhịp giao mùa của đất của trời, mỗi chúng ta cùng tự vấn lòng mình: Ta đã làm được những gì cho chính mình và cho quê hương, xứ sở yêu dấu của mình…